Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Truyện cười tiếu lâm hài hước nhất phần41

Truyen cuoi tieu lam hài hước nhất được sưu tầm và cập nhật liên tục, đọc là không thể nhịn cười - phần 41: Bồi bàn kiểm chứng


Bồi bàn kiểm chứng

Đêm đã về khuya, người khách nọ bước vào một quầy bar sang trọng. Ông ta e ngại nhìn quanh vì sợ chốn xa hoa này không thích hợp với túi tiền của mình nhưng cuối cùng vẫn mạnh dạn tiến tới quầy gọi một ly bia.
- Đây là loại bia hảo hạng nhất ở đây. Giá của nó là 1 xu, thưa ngài! – Anh chàng đứng sau quầy bar nói.
- Một xu! – Người khách kêu lên vì thấy nó quá rẻ.
- Vâng, đúng thế ạ! – Người phục vụ nhã nhặn.
Ông khách vững dạ hơn, ngó qua thực đơn rồi gọi:
- Dọn cho tôi một xuất bít tết lớn, kèm khoai tây chiên, đậu và một quả trứng.
- Có ngay, thưa ông! – Người phục vụ sốt sắng.
- Thế bao nhiêu tiền? – Ông khách lại hỏi.
- 4 xu! – Người phục vụ đáp.
- Giá này là do ông chủ định ra ư?
- Không! tất cả là do tôi thôi. Ông đừng ngạc nhiên, có vị khách tôi còn miễn phí cho ấy chứ!
- Thật ngạc nhiên. Kinh doanh thế này mà vẫn có lãi ư? Bí quyết là gì vậy? Chủ của quán bar này đi đâu rồi? – Ông khách thắc mắc.
- Ông ấy ở lầu trên với vợ tôi và họ đang vui vẻ – Người phục vụ trả lời.
- Thế thì anh còn đứng đây làm gì? – Khách hàng tò mò.
- Vợ tôi mê ông ta. Vì vậy tôi luôn đứng bán dưới này với cái giá rẻ mạt như cho trong một thời gian nữa, đến khi ông chủ khánh kiệt để xem cô ta cặp với ông chủ có phải vì tiền không? – Người phục vụ đáp.

==============

Chỉ người lớn mới hiểu

Từ phòng tắm bước ra, nhìn bức tranh của cô con gái 5 tuổi vừa vè trên tờ giấy trắng, bà mẹ hoảng hốt. Trên tờ giấy là hình (…) của đàn ông, đường nét tuy còn vụng về nhưng trông cũng rất “dũng mãnh”.
Bà mẹ giận run cả người, rít lên:
- Con cái mất dạy, mới nứt mắt ra đã… Sao mày dám vẽ cái này?
Cô bé khóc nức nở. Vừa lúc đó, ông bố đi làm về, bà mẹ đưa tờ giấy vẽ mách tội. Ông nổi trận lôi đình, dựng con bé dậy quát “bổ sung”:
- Ai xúi mày vẽ cái thứ… thứ… khốn kiếp này? Hay mày nhìn thấy nó ở đâu?
Đứa bé co dúm người mếu máo:
- Con thấy… trong phòng… bố mẹ…
Hai vợ chồng quay sang nhìn nhau lo lắng, rồi quát ầm lên:
- Mày thấy nó bao giờ, dám nhìn lén hả?
- Con thấy thường xuyên nhưng bố mẹ không cho con chơi.
Hai vợ chồng mặt tái dại, lôi đứa bé xềnh xệch vào phòng riêng:
- Nói rõ cho bố mẹ xem nào? Thật không thể tưởng tượng!
Cô bé mặt mếu máo, giàn giụa nước mắt, chỉ tay lên một vật trên đầu giường ngủ:
- Bố mẹ nói, trẻ con không được nghịch thứ này, nguy hiểm lắm!
Theo tay bé chỉ, đó là… một cái kéo!

=============

Cái dấu chấm ấn tượng

Tại một lớp học vẽ, thầy giáo đang giảng cho học sinh về trường phái ấn tượng. Thầy nói:
- Các em vẽ tranh theo trường phái ấn tượng phải theo đúng cái tên của nó. Có nghĩa là phải thật ấn tượng, phải làm thế nào để người xem không thể quên nó, suy nghĩ nhiều về nó và có thể ngất đi được.
Giảng xong đoạn này thầy giáo liền nói:
- Nào, bây giờ ai có thể lên vẽ tranh theo trường phái ấn tượng.
Một cô bé đứng lên vẽ loằng ngoằng vài cái xong về chỗ, thầy lắc đầu:
- Vẫn chưa đủ ấn tượng.
Một người khác đứng lên vẽ, thầy cũng không hài lòng. Khi gọi gần hết cả lớp lên rồi mà thầy giáo vẫn chưa tìm ra ai có bức tranh ấn tượng nhất. Cuối cùng còn 1 người duy nhất. Thầy giáo nói:
- Nào em, em là hy vọng của cả lớp, em thử lên vẽ cho thầy xem nào?
Cậu bé lững thững lấy cục phấn chấm đúng một chấm lên bảng rồi quay về.
Thầy giáo ngạc nhiên:
- Đây là bức tranh ấn tượng ư? Em thử diễn giải thầy xem nào.
Cậu bé gãi đầu thưa:
- Dạ, thưa thầy! Hàng tháng chị em lại chấm mấy chấm lên tờ lịch. Tháng vừa rồi không thấy chị em chấm lên đó và mẹ em đã ngất đi.

==============

Giản dị nhưng hiệu quả

Có 3 ông bạn cùng thiệt mạng trong một tai nạn xe hơi vì phóng nhanh vượt ẩu. Lên tới cổng thiên đàng, cả ba phải qua một cuộc phỏng vấn sơ khảo. Câu hỏi chung cho cả ba người là:
- Khi nằm trong quan tài ở nhà tang lễ, thiên hạ tới viếng bạn lần cuối, lúc đó bạn muốn được nghe thiên hạ nói về chính bạn như thế nào?
Người thứ nhất trả lời:
- Tôi muốn được nghe người ta nói tôi là một người tài giỏi và cũng là một người cha gương mẫu trong gia đình.
Người thứ hai:
- Tôi muốn người ta khen tôi là một người đàn ông hoàn hảo, người chưa bao giờ bê tha nhậu nhẹt, chưa bao giờ phóng xe quá tốc độ quy định.
Người thứ ba thở dài:
- Tôi chỉ muốn nghe một người nào đó hét lên: “Trời ơi! Ông ta còn động đậy kia kìa, ông ta vẫn còn sống, chưa chết đâu mọi người ơi”.
-!!!

===============

Không “chim cú” mới lạ

Đêm đã về khuya, chợt tiếng điện thoại bàn reo vang, An uể oải nhấc máy:
- A lô!
- Cho hỏi đây có phải là số của Phèng không?
- Anh nhầm rồi, đây là số của An!
An gác máy và lên giường. 30 phút sau, đang nhắm mắt mơ màng thì chuông điện thoại lại réo ầm ĩ, An uể oải nhấc máy:
- A lô!
- Phèng hả? Tớ có chuyện này…
- Đã bảo tôi là An, nửa đêm nửa hôm mà cứ nhầm nhọt mãi – An quát rồi gác máy cái rụp.
30 phút sau, khi An đang thiu thiu và sắp chìm vào giấc ngủ thì chuông điện thoại lại đổ liên hồi, chú ta nhấc máy rồi gầm tướng lên:
- A… lô…
- An hả?
- À, à… An đây! Ai đấy?
- Là cái thằng… nhầm máy nãy giờ đây. Xin báo tin vui là đã tìm thấy số máy của Phèng rồi nhé! Bái bai…
An thức luôn đến sáng vì… tức!

==============


Khoe hàng thời chứng khoán

Có một gã mới chộp được mẻ chứng khoán, bèn mua ngay một chiếc ôtô nhằm khoe với hàng xóm. Nhưng ngõ vào nhà gã lại quá hẹp nên không thể đưa ôtô vào, phải gửi ngoài bãi cách nhà chừng 300 mét.
Hàng ngày gã đi làm về, gửi xe xong, xách cặp đi bộ về nhà. Lúc vào ngõ gã cố tình nện gót giầy thật to, mắt dáo dác nhìn quanh, mong được ông hàng xóm nào đó sẽ hỏi rằng: “Sao anh lại đi bộ?”. Lúc đó gã sẽ “trình bày” đôi chút về chiếc ôtô mới mua của mình. Nhưng hình như lũ hàng xóm không chịu chiều lòng gã, không ai thèm hỏi gã tại sao, thậm chí họ còn lảng tránh ánh mắt “mời mọc” của gã.
Rồi một hôm cơ hội cũng đến. Nhà hàng xóm tổ chức đám cưới cho con họ. Gã mò sang hỏi chủ nhà:
- Chẳng hay nhà bác dùng ôtô loại nào để làm xe hoa vậy?
- À, chúng tôi định dùng con Mazda 3 – Chủ nhà đáp.
- Thế thì không bằng con Camry 2.4 của em mới mua rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét