Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Truyện cười tiếu lâm hài hước nhất phần36

Truyen cuoi tieu lam hài hước nhất được sưu tầm và cập nhật liên tục, đọc là không thể nhịn cười - phần 36: Hơn nhau cái...cuống


Nhà tắm nữ phía bên kia

Có nhà thơ hài nọ phàn nàn với ban quản lý khu tập thể, rằng căn hộ của ông đối diện với khu nhà tắm công cộng nữ, hàng ngày cứ phải nhìn rõ hết “mọi thứ” làm ông rất mất tập trung khi sáng tác. từ ngày chuyển về đây, thơ hài không thấy làm ra bài nào, toàn thấy thơ…!@#$%^&*.
Ban quản lý khu tập thể cử đoàn kiểm tra đến ngay. Sau khi xem xét cẩn thận xung quanh, mọi người nhận thấy trong vòng 100 mét đường kính không có nhà tắm công cộng nào. Lại ngắm nghía mọi phía qua ô cửa sổ của ông nhà văn mà vẫn không thấy gì lạ, trưởng đoàn bảo chủ nhà:
- Ông nói thế nào ấy chứ chúng tôi có nhìn thấy gì đâu?
- Các vị hãy lấy cái thang gấp, trèo lên mà ngó qua lỗ thông gió kia bằng… cái ống nhòm quân sự tôi để sẵn trên đó mà xem! Bức xúc lắm! Khó tập trung lắm!
- !??

==============

Hơn nhau cái… cuống

Trong một cuộc thi vẽ tranh trừu tượng của một trường đại học, sau rất nhiều vòng sơ loại, kỹ loại vv.. diễn ra rất kịch tính. Cuối cùng ban giám khảo cũng chọn ra được hai thí sinh xuất sắc vào đến vòng chung kết là một nam và một nữ.
Trong buổi thi cuối cùng, mỗi người đều mang ra một chậu màu đen và một tờ giấy vẽ, ban giám khảo và khán giả hết sức ngạc nhiên. Buổi thi bắt đầu. Nam họa sĩ bỗng tụt quần ra và ngồi vào chậu màu, sau đó ngồi lên tờ giấy vẽ. Nữ họa sĩ cũng tụt ra và ngồi vào chậu. Chỉ có vậy là hai bức tranh đã hoàn thành.
Ban giám khảo hỏi thí sinh nam: “Anh vẽ gì vậy?”. Anh này hồn nhiên trả lời: “Em vẽ quả bí ngô”. Ban giám khảo hỏi thí sinh nữ: “Cô vẽ gì vậy?”. Cô này cũng tuyên bố chắc nịch: “Tôi vẽ quả bí ngô”.
Ban giám khảo còn đang băn khoăn thì thí sinh nam nói luôn: “Em được giải rồi, vì bí ngô của em có cuống”.

=============

Khi cô giáo nói tắt

Ở một trường Trung học nọ, có nhiều chỗ đậu xe dành riêng cho giáo sư và học sinh có xe hở Số bạn trai của nữ sinh cũng rất đông và thường đến đây để thăm bạn gái của mình bằng xe hơi nhưng khó tìm được một chỗ đậu xe.
Cô hiệu trưởng cũng có một chỗ riêng để đỗ xe, có kẻ những vạch trắng xung quanh và có tấm bảng ghi “Chỗ đậu xe của cô hiệu trưởng”.
Một hôm, cô hiệu trưởng đến trường hơi trễ, cô hối hả lái xe vào chỗ dành riêng cho cô thì thấy có một chiếc xe khác đang đậu tại đấy. Trong xe, cô thấy có hai người, một là nữ sinh của trường cô và một người đàn ông lạ mặt mà cô đoán là bạn trai của cô nữ sinh. Cô hiệu trưởng muốn báo cho người có xe biết để người này dời xe đi nơi khác nên cô lái xe gần đến chỗ đậu xe của cô và bấm còi. Người đàn ông, khi thấy có chiếc xe trờ tới, vội vã quay kính xe lên. Cô hiệu trưởng bấm còi nhiều lần nhưng càng bấm còi, cô thấy cô nữ sinh càng rúc đầu vào vai người đàn ông và cô phải lớn tiếng:
- Xin lỗi, tôi có thể đổi chỗ cho cô được không?

=============

Kén chồng

Hơn nhau cái… cuống – 2Cô gái nọ đã một lần đứt gánh, đăng tin tìm chồng: “Tìm một người đàn ông không cần đẹp trai, không bao giờ đánh vợ, không đi chơi bời la cà, sức khỏe tốt…”!
Hôm sau cửa nhà cô gái vang lên tiếng chuông cửa rất mạnh mẽ. Một người đàn ông mặt mũi xấu xí, không tay, không chân, không… kéo phecmơtuya quần xuất hiện:
- Tôi chính là người chồng cô cần!
- Nhưng trông anh dị thường quá! – Cô gái nói.
- Này nhé! Tôi không đẹp trai, không có tay thì không thể đánh vợ, không có chân làm sao có thể đi chơi bời la cà?
- Thế còn sức khỏe?
- Đấy cô xem, tôi không có tay chân mà vẫn ấn được chuông cửa nhà cô đấy thôi!
Cô gái nhìn lên tường… Trời! Nút chuông đã bị tụt sâu vào bên trong mấy xăng ti mét lận!

==============

Sư cọ mốc

Một vị sư… giả đi “công tác” qua xứ nọ, khi trời gần chiều cũng là lúc đã thấm mệt chợt “nhà sư thấy” có ngôi chùa gần đó bèn rẽ vào…
Sư thầy trụ trì đi vắng nhưng sư bác và mấy chú tiểu đón tiếp “cao tăng” rất nhiệt tình chu đáo. Khi trời sập tối nhà chùa dọn cơm lên cho khách, trong mâm chỉ một đĩa muối vừng, mấy quả cà cùng vài miếng đậu phụ và liễn cơm.
“Cao tăng” ngồi khoanh chân trước mâm, niệm mấy câu kinh rồi lôi trong người ra một gói… thịt nướng đặt vào giữa mâm. Mấy chú tiểu kinh hãi:
- Bẩm, sư thầy chúng con không cho ai ăn thịt, cá đâu ạ!
- Thì ta cũng vậy!
- Thế tại sao ngài lại có bọc thịt?
- Thịt này là để ta ăn, cũng như sư thầy của các ngươi vậy, ta đâu có cho ai ăn!

=============

Chúng nó cấm tao

Sư cọ mốc – 1Gia đình kia quyết định đi du lịch 1 tuần nhân dịp vào hè. Họ thuê hai cô nhân viên điều dưỡng về chăm sóc cho bà cụ già bị liệt 2 chân và cấm khẩu.
Cả nhà đi khỏi, hai cô cho bà cụ tắm rửa, ăn uống, rồi đặt cụ lên xe lăn ra vườn chơi. Mọi việc đều tiến triển tốt, tuy nhiên nhiều lúc đột nhiên bà cụ từ từ ngả người sang một bên, mặt “trầm ngâm”. Hốt hoảng, hai cô vội vàng giữ vai và dựng cụ thẳng người lên. Bà cụ không nói gì, nhưng sau đó một lúc bà cụ lại từ từ nghiêng người qua phía kia. Ngay lập tức, họ lại phải vực cụ dậy. Cứ thế, họ phải túc trực bên bà cụ suốt cả mấy hôm vì sự việc đó liên tục xảy ra.
Khi gia đình kia đi chơi về, họ hỏi bà cụ xem hai cô gái chăm sóc bà có tốt không. Bà viết nguệch ngoạc vào tờ giấy mấy dòng:
- Nói chung là chu đáo, nhưng có điều chúng nó nhất quyết không cho ta… đánh rắm lần nào trong suốt cả tuần liền!

===============

Cho vợ thì phí quá

Sư cọ mốc – 2Cái gì cũng có giá của nó, nhưng để so sánh với nhau thì không đơn giản chút nào. Hãy thử xem quan niệm của chàng này về giá trị.
Một anh chàng đang đi trên phố thì có người lạ chặn đường, mời mua “thần dược” của nam giới, Viagra. Anh ta hỏi giá và người lạ mặt cho biết, mỗi viên có giá 300 nghìn đồng.
Anh chàng lắc đầu:
- Ồ, không đáng đâu!
- Vậy thì 150 nghìn nhé!
- Không, không đáng đâu!
- 100 nghìn vậy!
- Không đáng đâu!
- Giá chót này, 50 nghìn!
- Vẫn không đáng!
Người lạ cáu:
- Nghe này, loại thuốc này cực tốt. Tôi cần tiền mới bán rẻ như cho. Thế quái nào mà ông lại bảo là nó không đáng giá ấy?
- Thuốc thì đáng giá lắm, còn vợ tôi thì không.

==============


Cụ già tranh thủ

Nhà tắm nữ phía bên kia – 1Anh chàng lái xe đi tìm khách sạn ở một thành phố lạ để ngủ qua đêm. Đang loay hoay chạy tới chạy lui thì nhìn thấy một cụ bà tóc bạc trắng, trông hết sức phúc hậu. Anh ta thò đầu ra ngoài xe hỏi thăm đường.
- Cụ ơi, làm ơn chỉ đường cho cháu tới khách sạn Mặt Trời Vàng!
Bà cụ mỉm cười, ánh mắt đầy thân thiện sau gọng kính lão:
- Ồ, anh cho già đi cùng rồi già chỉ cho.
Anh lái xe vui vẻ mời cụ lên xe đi cùng. Theo tay cụ bà chỉ anh lái xe rẽ qua nhiều con phố, nhiều ngã tư đèn xanh, đèn đỏ… cứ như vậy được chừng khoảng 12km, đến trước một căn nhà nhỏ, cây cỏ mọc um tùm, bên trong có ánh đèn le lói, trông hết sức “liêu trai”, bà cụ khẽ khàng:
- Hãy dừng xe ở đây đi chàng trai!
Anh lái xe thoáng chút lo âu, giọng anh thảng thốt:
- Thưa cụ chỗ này u tịch quá, đâu phải là khách sạn Mặt Trời Vàng!
- À đây là nhà của già. Còn cái khách sạn mà anh muốn đến thì hãy quay lại 11km, gần chỗ ban nãy, rẽ trái vài chục mét là nhìn thấy!
- !??

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét