Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Truyện cười tiếu lâm hài hước nhất phần35

Truyen cuoi tieu lam hài hước nhất được sưu tầm và cập nhật liên tục, đọc là không thể nhịn cười - phần 35: Phòng xa nạn quấy rối


Phòng xa nạn quấy rối

Người tài xế xe tải dừng lại trước một phụ nữ xinh đẹp xin đi nhờ xe, tay cô xách chiếc can nhựa khá nặng.
- Bia đấy à? – Anh ta tò mò hỏi.
- Không.
- Rượu vang đỏ?
- Không.
- Vậy chất lỏng trong can là thứ gì?
- Xăng.
- Cô mang nó theo làm gì? Thời buổi này cây xăng mọc nhan nhản khắp nơi…
- Tôi thường vẫy xe đi nhờ và thừa biết giới tài xế đường dài các anh! Khi chạy tới một cánh rừng vắng là thế nào cũng giở cái điệp khúc muôn thuở: “Xe hết xăng rồi!”.

==============

Con nuôi của… chim

Con rùa bé xíu đứng ở gốc một cây to cao. Nó nhìn lên, miệng thở dài rồi bắt đầu leo lên cây. Leo mãi, leo mãi cả tiếng mới tới một cành cao chót vót. Nó bò ra tận đầu cành rồi dang hết bốn chân ra phóng xuống đất. Bốn chân đập lên đập xuống lia lịa như đang tập bay.
Nhưng than ôi! Nó rơi cái bịch xuống đống lá rụng ở gốc cây, tuy rất đau nhưng nó lại bò tới gốc cây, nhìn lên, miệng thở dài rồi lại bắt đầu leo lên.
Một tiếng sau, nó lại tới cành cao chót vót đó. Nó lại bò ra tận đầu cành rồi dang hết bốn chân ra phóng xuống đất. Bốn chân nó lại đập lên đập xuống lia lịa. Rồi nó lại rớt xuống như những lần trước. Và nó lại bò tới gốc cây, nhìn lên, miệng thở dài. Rồi cứ thế, cứ thế…
Nhìn cảnh đó từ đầu tới cuối. Hai vợ chồng nhà chim nói với nhau:
- Anh à, em nghĩ đã tới lúc mình nên nói sự thật cho nó biết, nó chỉ là con nuôi của chúng mình thôi nghe anh!

=============

Có tật giật mình

Tình cờ gặp lại người yêu cũ trên đường, một anh chàng kiếm chuyện làm quà:
- Tối hôm qua đi ngang Hồ Tây, phía đường Thanh Niên anh thấy em và bạn trai đứng nói chuyện râm ran…
Chưa nghe hết câu, mặt cô gái đã trở nên hằm hằm, cô xổ một tràng:
- Ái chà, anh định xỏ lá tôi đấy à! Anh bảo tôi và bạn trai đứng ở Hồ Tây, mà tên cổ của cái hồ này là Dâm Đàm, có nghĩa là… “những cuộc nói chuyện dâm đãng”. Ý tứ của anh là thế đúng không? Đã vậy lại còn nói chuyện “râm ran” có nghĩa là bọn tôi nói chuyện vừa “dâm” vừa “gian”. Lại còn “đường Thanh Niên” nữa, ý anh định nói chúng tôi làm chuyện bậy bạ kiểu Thanh Niên ở đó chứ gì? Hóa ra ngày xưa anh tán tỉnh tôi không được nên bây giờ bầy trò rỉa rói nhau đấy à?…
Anh chàng tội nghiệp mặt đỏ dừ tựa hoa Dâm Bụt, mồ hôi túa ra như vừa đạp vịt dưới hồ.
Bó tay! Thực ra Hồ Dâm Đàm có nghĩa là Hồ Sương Mù.

===============

Chim của chủ nhiệm hợp tác xã

Chủ nhiệm hợp tác xã bị lạc mất một con chim quý, ông rất buồn, đi tìm khắp nơi mà không thấy.
Ông nghĩ chắc nó bị lạc vào nhà ai đó, vì thế hôm sau ông tập hợp toàn bộ xã viên để hỏi thăm:
- Ai trong số các vị có một con chim?
Tất cả đàn ông trong phòng họp đứng hết dậy ngơ ngác. Chủ nhiệm hợp tác xã biết mình bị hiểu lầm, ông chữa lại:
- Ý tôi là ai trong các vị đã nhìn thấy một con chim…
Tất cả phụ nữ trong phòng đứng dậy.
- Tức là… ai trong số các vị đã nhìn thấy một con chim, mà con chim đó không phải của mình?
Một nửa số phụ nữ trong phòng đứng dậy. Vẫn sai, ông bèn sửa lại bằng cách nói thẳng vào vấn đề:
- Ồ không, thế ai trong số các vị đã nhìn thấy con chim của tôi?
Chỉ có cô phó chủ nhiệm hợp tác xã và vợ ông bẽn lẽn đứng dậy! Thế này thì… chết thật!

==============

Thông “thái”

Sau một chuyến du hành nhiều ngày, khi trở về, anh chàng nọ kể cho dân làng nghe biết bao chuyện kỳ thú. Từ đó, họ coi anh ta như nhà thông thái và có chuyện gì cũng tới xin lời khuyên của anh.
Một hôm, trong làng có người mắc kẹt trên cây không xuống được, dân làng lại tới hỏi ý kiến.
“Nhà thông thái” phán:
- Hãy mang đến một sợi dây thừng, quẳng cho người đó để anh ta buộc dây quanh người rồi kéo xuống.
Dân làng làm theo lời khuyên ấy và người đàn ông tội nghiệp kia chết. Mọi người hỏi:
- Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao anh ta lại chết?
“Nhà thông thái” trầm ngâm một lát rồi đáp:
- Ờ, tôi cũng không biết. Tôi nhớ có lần, trên đường tôi qua một ngôi làng, người ta cũng cứu người kẹt dưới giếng bằng cách ấy mà.

==============


Thời buổi kiếm việc khó khăn

Anh chàng thất nghiệp đi dọc bờ kênh. Bỗng có tiếng kêu cứu vang lên từ phía dưới và anh ta nhìn thấy một người đang sắp chết đuối. Người thất nghiệp hét to:
- Anh tên là gì?
- Piter, Emanuel Piter. Tôi không biết bơi. Cứu tôi với!
- Anh làm việc ở đâu?
- Ở nhà máy xi măng ngay kia kìa. Cứu tôi với!
Anh chàng thất nghiệp không đáp lời, vội chạy nhanh tới nhà máy xi măng, báo với thường trực xin gặp trưởng phòng nhân sự và nói:
- Nhà máy của quý vị có ai tên là Emanuel Piter? Có hả? Vậy thì hắn chết rồi. Tôi muốn xin thế chỗ của hắn…
- Anh đến chậm rồi.
- Vô lý. Tôi vừa mới nhìn thấy hắn chết đuối trong con kênh gần nhà máy. Quý vị tuyển ai thay thế chỗ làm của hắn?
- À, là người đẩy hắn xuống con kênh.

================

Con vẹt láu cá

Trên đường đến công ty bà nọ phải đi ngang qua một cửa hàng chim cảnh. Có một con vẹt nhìn bà chằm chằm và hét toáng lên:
- Xấu quá! Xấu quá!
Bà hơi ngạc nhiên và bực mình nhưng cũng không nói gì. Ngày thứ hai, con vẹt cũng lại chào bà bằng câu chào đáng ghét đó:
- Xấu quá! Xấu quá!
Và hôm sau nữa cũng y như vậy. Bà đã bực mình lắm rồi. Bà bước vào cửa hàng và yêu cầu ông chủ hãy “dạy dỗ” lại con vẹt. Ông chủ hết sức xin lỗi bà và hứa sẽ không để chuyện đó xẩy ra nữa. Sáng hôm sau, vừa thấy bà từ xa, con vẹt đã tía lia:
- Này bà ơi… Này bà ơi…
- Gì nữa đây? – Bà nọ ngạc nhiên.
- Bà… biết rồi còn hỏi! – Con vẹt cười khanh khách!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét