Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Truyện cười tiếu lâm hài hước nhất phần34

Truyen cuoi tieu lam hài hước nhất được sưu tầm và cập nhật liên tục, đọc là không thể nhịn cười - phần 34: Chụp ảnh nghệ...thật


Chụp ảnh nghệ… thật

Một ông lão ở quê lần đầu tiên lên tỉnh, ghé vào một tiệm chụp hình, chụp vài kiểu lấy ngay, trong đó có một kiểu chụp nghiêng.
Vừa nhìn tấm hình nghiêng, ông lão hốt hoảng hỏi:
- Tại sao trong tấm hình tôi chỉ có một mắt một tai thế này?
- Đây là tấm bác chụp nghiêng nên chỉ thấy một mắt một tai thôi – Chủ tiệm trả lời.
- Thế thì còn một một mắt một tai nữa của tôi đâu?
- Lẽ dĩ nhiên chúng phải ở phía bên kia.
Ông lão vội lật ngược tấm hình lại, chăm chú nhìn rồi nói với giọng tức tối:
- Anh nói láo! Bên kia có thấy quái gì đâu hả?
Thấy ông lão có vẻ… ẩm ương, chủ tiệm đành biếu ông tất cả số ảnh chụp mà không lấy tiền.
Bước ra khỏi tiệm ông lão cười khà khà nói một mình:
- Tưởng ta ở quê ra không biết gì hả. Bây giờ ta sẽ đi tiếp xem phố này còn tiệm chụp hình nào nữa không!


================

Thò tay lung tung…

Buổi trưa, chàng và nàng rủ nhau đi uống trà đá ở quán cóc ven đường. Chị chủ quán nhiệt tình cho cốc nào cũng bự đá (chắc là đá rẻ hơn trà?). Cô gái cất giọng oanh vàng vỡ tiếng:
- Chị ơi làm ơn vớt đá ra cho em, em đang bị viêm họng nặng!
Chàng ngồi bên rất nhanh nhảu: “Để anh!” rồi nhanh tay thò luôn 3 ngón vào cốc nước của nàng vớt ra mấy cục đá to tổ chảng.
Thoáng chút cảm động và cô gái đùa:
- Này anh, đã rửa tay trước khi “phẫu thuật” cốc nước của em chưa đấy?!
- Yên tâm đi! Anh vừa rửa tay xà bông mà!
- Anh chắc chứ? – Vừa nói cười cô gái vừa vui vẻ bưng cốc làm một ngụm to.
- Sao không chắc? Anh vừa đi vệ sinh về thì anh phải nhớ chứ!
Chưa dứt lời, cô gái đã sặc, nước phun ra như tưới cây.


==============

Thầy ơi…

Sau buổi lễ tựu trường, thầy hiệu trưởng đi một vòng quanh các lớp để kiểm tra ý thức học tập của học sinh. Đột nhiên, nghe thấy tiếng ồn khủng khiếp phát ra từ một phòng học, ông liền chạy vào và thấy cậu trai cao nhất lớp đang hò hét to mồm nhất.
Ông hiệu trưởng tóm lấy cậu trai nọ, lôi lên phòng giám hiệu, quát cho một trận và bắt ngồi ở đó đến khi nào cậu ta chịu xin lỗi.
Trở lại phòng học, thầy hiệu trưởng lập lại trật tự và lên lớp cho các học sinh một hồi về sự quan trọng của ý thức kỷ luật. Sau hơn nửa giờ, ông hỏi:
- Bây giờ có ai muốn nói gì nữa không?
Một nữ sinh đứng lên, lí nhí:
- Thưa thầy, xin thầy vui lòng trả lại giáo viên cho chúng em!


================

3 cái chết bí ẩn trong một vụ ngoại tình

Vợ chồng nhà nọ sau 10 năm hương lửa mặn nồng, nhưng anh chồng mải kiếm tiền, bỏ bê vợ con nên cô vợ ngoại tình.
Anh chồng biết được, căm lắm nên tìm cách bắt tại trận. Một hôm, anh bỏ ngang một thương vụ, mò về nhà, tìm mãi mới gặp tình địch. Trong một cơn uất ức bèn tự tử.
Linh hồn anh ta bay tới thiên đàng, gặp hai người đàn ông cũng đang đứng đó. Một lúc sau, Thánh Peter ra bảo:
- Hôm nay chỉ còn một suất được qua cổng để vào thiên đường nên ta đành phải phỏng vấn ba ngươi xem ai chết tội nghiệp nhất thì mới cấp phép cho vào, còn thì xuống địa ngục hết.
Anh chồng sụt sùi kể:
“10 năm mặn nồng con vẫn nghi ngờ vợ có nhân tình chỉ ngặt nỗi chưa bắt được tận tay, chưa day được tận trán thôi. Hôm nay con bỏ dở thương vụ mua 41 cái Boing 777 để về sớm hy vọng bắt quả tang đôi nhân tình.
Khi con vòng từ cửa sau vào nhà thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm, hiểu rằng vợ còn đang sửa soạn và biết chắc rằng gã tình nhân đang ở đâu đấy trong nhà. Lần tìm mọi phòng, mọi ngóc ngách mà chẳng thấy hắn đâu, con đành tìm hắn ở chỗ cuối cùng hắn có thể trốn là ở ngoài ban công.
Quả nhiên, con thấy một gã đang đánh đu dưới ban công. Cáu tiết, con bắt đầu nhảy, dẫm, di lên tay kẻ đấy để hắn buông tay ra nhưng tên đốn mạt ấy nhất quyết không buông. Con đành vào nhà lấy búa đinh ra, cuối cùng hắn cũng phải buông tay và hạ cánh tự do từ tầng 21.
Nhưng thật lạ kỳ, hắn rơi ngay vào một bụi cây và lóc ngóc bò dậy. Không muốn tên đốn mạt trốn thoát con tiện tay bê cái tủ lạnh nặng cả tạ ném thẳng vào hắn và kẻ tội đồ bị nghiền nát tức thì.
Sau khi ra tay, con bỗng thấy lương tâm cắn rứt và tiếc tình yêu 10 năm trước nên rút súng ra và…”đòm”, loáng cái con đã lên đến đây.”
Thánh Peter lấy làm thương cảm lắm nhưng vẫn quay sang hỏi tiếp anh thứ hai. Với gương mặt thê thảm chưa từng thấy, anh ta giãi bày:
“Chuyện là sáng nay con nhận được quyển sách luyện Yoga và con bắt đầu với bài tập giữ thăng bằng trên ban công ở tầng 23 cùng tòa nhà với nhà anh kia.
Đang tập thì sẩy chân ngã xuống, may mắn là mới rơi được 2 tầng thì con bám được vào ban công. Trong khi đang cố trèo vào và cảm ơn thượng đế thì hắn xuất hiện và đạp, di chân lên tay con. Dù con kêu la tuyệt vọng hắn vẫn chẳng tha, sau đấy khi hắn mang búa đinh ra thì con không chịu nổi nữa đành buông tay.
Khi ấy con đã nhìn thấy cái chết nhưng thượng đế lại mỉm cười lần nữa với con khi cho con hạ cánh xuống ngay một bụi cây. Nhưng niềm vui chẳng tày gang, chưa kịp định thần thì cả cái tủ lạnh to nặng khủng khiếp từ trên trời rơi ngay lên con và thế là… con ở đây.”
Thánh nước mắt lưng tròng, nhưng cũng quay sang hỏi kẻ thứ ba, đang tức tưởi khóc. Anh ta đáp:
- Híc híc, mọi người thử tưởng tượng nhé, khi mọi người đang ở nhà nhân tình, trốn trong một cái tủ lạnh…

===============

Nghề lên giường hàng trăm phụ nữ

Tại một quốc gia nọ, có hai người thợ mộc tên An và tên Bích tay nghề khéo, khó phân cao thấp. Nhà vua muốn biết trong hai người ai giỏi nhất, nên cho tổ chức một cuộc thi tranh tài. Vua triệu hai người thợ mộc đến, ra đề thi, thời hạn cho họ ba ngày, hể ai làm ra con chuột giống như thật, sẽ được phong là thợ mộc ưu tú. Người thắng sẽ được tưởng thưởng trọng hậu, được sắc phong, được công nhận la nghệ nhân tài ba nhất nước.
Hai người thợ mộc ra về, làm việc ráo riết ngày đêm, không dám ngơi nghỉ. Đến kỳ hạn, họ dâng tác phẩm cho vua xem, vua giơ lên cho khắp triều thần chiêm ngưỡng để cùng chấm điểm.
Tác phẩm của An thoạt nhìn đã thấy công phu khéo léo, hình tạc y như chuột sống. Còn của Bích nhìn gần chỉ có ba phần giống, nếu mà nhìn xa thì chẳng biết đó là con chuột. Thắng thua đã rõ, không cần bình phẩm cũng thấy. Ai cũng châm An là nghệ nhân kiệt xuất.
Bích không chịu, phản đối: – Như thế là không công bằng.
Vua hỏi: – Theo ý anh, sao mới công bằng?
Bích đáp: – Muốn biết tôi làm chuột có đạt hay không thì phải do mèo quyết định, chứ không phải người!
Quốc vương nghe, bật cười to, cho là có lý, bèn sai người đem mèo tới. Bầy mèo vừa được thả xuống, cuống cuồng nhào đến chụp con chuột của Bích, chúng dành nhau, tát nhau loạn xạ, còn con chuột giống như thật của An lại chúng ngó lơ không đoái hoài tới.
Cả triều ngẩn ngơ. Vua suy nghĩ hồi lâu, ra quyết định công nhận hai anh thợ có tài như nhau, cho xếp hạng phong thưởng ngang nhau, đồng nghệ danh là thợ mộc ưu tú.
Sau đó, vua gọi Bích tới, hỏi vì sao mà mèo ưa chuột của anh dữ vậy?

Bích cười: – Muôn tâu, mèo đâu cần biết chuột làm có giống hay không? Nó chỉ cần mùi thôi, vì vậy thần đã chọn xương cá làm vật liệu ạ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét